Quan Lạn, nàng công chúa giữa biển khơi

Như bao ngày nắng khác trên hòn đảo vốn được mệnh danh là "nàng công chúa giữa biển khơi" này, đảo Quan Lạn (Vân Đồn - Quảng Ninh) giấu bãi cát trắng lòa dưới những tán rừng phi lao xanh thẫm.

đảo quan lạn
Tôi đã có một ngày, tuy không đủ để khám phá hết vẻ đẹp của "công chúa", nhưng cũng đủ để thấy "nàng" đẹp và hấp dẫn thế nào... Chiều bình yên Có 2 cách để tới Quan Lạn. Khách có thể đi ô tô xuống cảng Cái Rồng (Vân Đồn), rồi đón tàu ra đảo. Hoặc có thể xuất phát ngay tại bến tàu Hòn Gai, lênh đênh 4 giờ đồng hồ để thưởng ngoạn kỳ quan Vịnh Hạ Long, Bái Tử Long trước khi đặt chân lên Quan Lạn. Tôi đã chọn cách thứ hai, dù đã được đi tàu thăm vịnh không biết bao lần. Quan Lạn đón chúng tôi trong cái ráng chiều đỏ quạch. Con đường vắng vẻ và thưa thớt bóng người, thỉnh thoảng mới có chiếc xe lam chở khách vọt qua, thả vào không gian tiếng máy nổ giòn giã và chút khói mờ, rồi tất cả lại trở về yên tĩnh... Đã từng là trung tâm của thương cảng cổ Vân Đồn sầm uất và thịnh vượng ngay từ thế kỷ 11, đảo Quan Lạn là nơi cập đỗ của rất nhiều thuyền buôn đến từ khắp nơi trên thế giới. Thế mà giờ đây, cái vẻ yên tĩnh, hoang sơ của nó khiến cho người ta quên đi lịch sử mà trầm trồ với một địa danh như chưa từng được khám phá.
Một hành trình lý thú của các bạn trẻ đến với Quan Lạn
Mênh mông biển đảo Quan Lạn Quan Lạn có hai bãi tắm đẹp nổi tiếng là bãi tắm Sơn Hào và Minh Châu. Bãi Sơn Hào tuy có bãi cát dài nhưng nằm gần lạch biển nên sóng to chỉ thích hợp cho những du khách ưa cảm giác mạnh, còn bãi biển Minh Châu lại mang cảm giác êm dịu với những cơn sóng nhỏ lăn tăn gợn theo gió vỗ vào bờ. Ấn tượng nhất mà Quan Lạn đem lại cho du khách không chỉ bởi bãi biển đẹp mà còn là bãi cát trắng trải dài bên bờ biển. Cát Quan Lạn thật kỳ lạ, những hạt cát trắng nhỏ li ti, mịn màng, tinh khiết hơn bất kỳ cát ở đâu. Những động cát trắng ven biển được mặt trời chiếu vào tạo ra những ánh sáng lung linh kỳ ảo. Bãi tắm Quan Lạn tựa hình trăng lưỡi liềm trải dài, được bao bọc bởi đồi phi lao xen kẽ những cây thông già. Trên lớp lá phi lao dày tựa tấm thảm nhung khổng lồ dưới đất, còn gì thú vị hơn khi nằm trên chiếc võng, hít thở bầu không khí trong lành và ngắm nhìn bức tranh thiên nhiên khổng lồ trước mắt... Chúng tôi cứ thế miên man với vẻ đẹp hoang sơ của Quan Lạn mà quên đi trời đã bắt đầu tối hẳn. Nhiều gia đình đã dùng xong bữa cơm tối và đang xem tivi. Con đường nhỏ duy nhất trên đảo chỉ có bóng dáng của những khách du lịch từ các bãi tắm trở về. Ở Quan Lạn, có lẽ thú vị hơn cả là đi xe đạp quanh đảo. Buổi tối yên bình, cùng bạn bè đạp xe qua những xóm nhỏ, qua những cồn cát trắng nhiều hoa dại, nghe gió biển và sóng biển rì rào, cứ như thấy mình lạc vào đâu đó trong những câu chuyện cổ, khác xa những ngày vội vã tất bật với công việc và cuộc sống thường nhật. Du khách được mặc sức tưởng tượng, mặc sức vẫy vùng hòa mình cùng thiên nhiên hoang dã. Tuy không tiện nghi nhưng đổi lại được tận hưởng cái mát lạnh, trong lành và mênh mông của gió biển, trút bỏ những ồn ã của phố thị mà thư giãn… Sáng sớm ở chợ cá Nhiều du khách đến với Quan Lạn, nhưng ít ai biết đến cái chợ Tân Đoài. Chợ cá nằm ngay trung tâm xã Quan Lạn, chỉ họp từ 4 giờ đến 6 giờ sáng, chủ yếu là bán các loại cá tươi, tôm, cua… Điều đặc biệt là chợ chuyên bán những đồ hải sản tươi sống, sản phẩm của chính những người chồng, người con của họ vất vả, cực nhọc đánh bắt trên biển suốt đêm qua. Một ngày bình yên ở đảo Quan Lạn luôn bắt đầu bằng một phiên chợ cá. Khoảng 4 giờ 30, bãi biển đã bắt đầu nhộn nhịp bởi tiếng người mua kẻ bán, tiếng máy nổ của tàu thuyền rẽ sóng mang cá vào bờ, tiếng huỳnh huỵch của những đôi chân trần dầm biển, khiêng từng sọt cá di chuyển trên cát ẩm. Tôm, cá nơi này luôn còn nguyên vị biển tươi nguyên. Chợ hải sản Tân Đoài đông đúc người mua kẻ bán từ khi mặt trời chưa ló dạng Cũng như bao buổi sáng sớm khác, sáng nay chị Phạm Thị Hương (thôn Tân Phong, xã Quan Lạn) dậy từ 3 giờ để ra biển đón tàu của chồng chị, rồi cùng chồng mang những rổ tôm, cá về chợ Tân Đoài bán. Anh Vương, chồng chị Hương, chẳng hề tỏ vẻ mệt mỏi, khoe: "Hôm nay được ngót chục cân tôm và vài cân cá, trừ chi phí xăng dầu đi cũng được gần 2 triệu đồng". Để có được số tiền ấy, anh Vương cũng như bao ngư dân ở Quan Lạn phải làm việc từ 7 giờ tối cho đến 3 giờ sáng trên biển. Sản phẩm của họ làm ra không để bán buôn như ở những chợ hải sản khác, mà để cho những người mẹ, người vợ trực tiếp bán ở chợ Tân Đoài. Những con tôm to bằng ngón tay trỏ nhảy tanh tách trên tấm bạt nhựa phủ dưới đất; hàng đống cá mòi, cá o­ng, đục, đối... chẳng mấy chốc bị san phẳng bởi tay người chọn mua; những chú ghẹ hoa đôi mắt còn thập thò mỗi khi có người đến... Tất cả những món ăn đặc sản với khách du lịch ấy là sản phẩm của thế giới những người sống trên mặt biển bằng nghề "thức giấc nửa đêm và đi ngủ khi mặt trời vừa ló trên đảo Quan Lạn". Đi nghỉ ở Quan Lạn, thưởng thức các món ăn có lẽ là một trong những điều thú vị nhất của du khách. Hải sản ở đây rất tươi và nhiều, có thể kể ra những món lạ như sá sùng xào lá lốt, canh chua sá sùng ăn ngăm ngăm đắng nhưng vị lạ khiến du khách khó quên. Mực tươi dày, trắng muốt xào với cần tây xanh mát mắt; tôm, ghẹ hấp bia; cá xốt cà chua; ngọn su su xào tỏi... người nào người nấy lắc lư đi không nổi vì no, nhưng khi rời khỏi Quan Lạn là lại nhớ những vị ngon ấy... Hơn 6 giờ chợ vãn, mọi người quay trở lại với nhịp sống thường nhật. Những người đánh cá và những người buôn bán tranh thủ ăn sáng trước khi trở về nhà để bắt đầu một ngày bận rộn. Bãi cát chỉ còn lại những tàn dư của phiên chợ sớm và buổi sớm mai lại nhấp nhô theo con sóng biển thân quen. Chúng tôi rời Quan Lạn vào buổi chiều khi hoàng hôn chưa xuống. Người tài xế xe lam kéo ga chầm chậm như không muốn khách rời xa nơi này. Phía sau chúng tôi, những vạt nắng vàng lấp lánh trên đầm sú vẹt, những ngôi nhà nhỏ đang dần khuất xa, trong tôi đã bắt đầu rạo rực một nỗi nhớ về hòn đảo nhỏ.